Sương Anh

Xin Trả Anh Về

Xin đừng bước ra đi
Hãy xem kià muà thu đang còn đó
Có thấy không anh lá nâu vàng đỏ
Đang luyến lưu không muốn lià bỏ cây cành

 
Tình yêu rất mong manh
Hạnh phúc lại càng dễ vỡ
Nếu bảo chúng mình không duyên không nợ
Trời xui khiến cho ta gặp gỡ làm chi

 
Không muốn đời vương vấn sầu bi
Thì anh hỡi...xin dừng chân lại nhé!
Có nghe không đôi trái tim thở dài nhè nhẹ
Nỡ lòng nào ta để nó đau...

 
Gió muà thu réo rắc cơn sầu
Nước mắt em rơi theo làn mưa đổ
Lá phất phơ bay phủ vàng nấm mộ
Và mối tình này muôn thuở lấp đáy sâu...

 
Mây xám phủ giang đầu
Em - lời cầu xin vang vọng
Còn anh - đã thoát ra ngoài cơn ảo mộng
Bước thiền hành tiến vào khoảng trống hư vô

 
Mặc em với cơn mơ
Xin trả anh về bến bờ giác ngộ
Thuyền Bát Nhã còn xa chưa tới
Bởi chưa tỉnh ngộ
nên em còn ngồi đây tự sám hối ăn năn...

Sương Anh

Được bạn: vdn 13.10.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Xin Trả Anh Về"